Làm người là như thế nào?


Hôm trước Anh chan chơi với chị lớn hơn bị giật mất Wanwan, mãi con mới lấy lại được, miệng mếu máo. Hôm sau trước khi đi ngủ mẹ nhắc đến chị kia, Anh chan nhớ ra nỗi ấm ức khóc nấc lên rồi nằng nặc bắt bố mẹ cất...

Mẹ yêu con theo cách của riêng mẹ


Em bé của mẹ mỗi ngày một lớn khôn. Mẹ nhiều lúc nhoè mắt nhận ra con đã phổng phao, cao lớn thế nào từ lúc mới sinh ra. Nhớ ngày con đỏ hỏn nằm lọt thỏm trong giường em bé trong bệnh viện, hai cái tay bé xíu xiu...

Con là tất cả


Anh chan Mình chưa bao giờ viết về con. Không rõ tại sao. Phần lớn là vì không có thời gian. Phần nhỏ là vì yêu thương quá lớn không ngôn từ nào có thể diễn tả được. Với 1 đứa không lắm chữ nhưng lại cực kỳ trân trọng...

Bức tranh trong khung thép


Có một điều mình luôn cảm thấy từ khi đến cái đất nước này, thành phố này, là cảm giác nuối tiếc thời gian, nuối tiếc cuộc sống. Cảm giác đó quay quắt, khó chịu, như khối ung thư cứ bám lấy cơ thể con người và dày vò họ...